Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt
Người ta thường nói ơn gọi là làm linh mục, tu sĩ. Ngày nay ơn gọi được hiểu rộng ra mọi lãnh vực, gia đình, nghề nghiệp, thiên hướng. Nhưng có một ơn gọi cơ bản, ơn gọi của mọi ơn gọi, ơn gọi dành cho tất cả mọi người: đó là ơn gọi nên thánh. Chúa Giêsu mời gọi; “Anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em trên trời”(Mt 5, 48). Thánh Phaolô cũng nói: “Ý muốn của Thiên Chúa là anh em nên thánh”(1Th 4,3). Và sách Giáo lý Công giáo khẳng định: Hội thánh là sự hiệp thông của các Thánh (GLCG 946). Nhưng nên thánh là gì? Muốn nên thánh ta phải làm gì? Và nên thánh ta được gì? Đó là những đề tài Lời Chúa hôm nay trình bày cho ta. Nên thánh là gì?
Nên thánh là siêu thoát trần gian. Nước Trời khác với nước trần gian. Trả lời Philatô, Chúa Giêsu đã khẳng định: “Nước Tôi không thuộc về thế gian này”(Ga 18, 36). Trong Bài giảng trên núi, thường được gọi là Hiến chương Nước Trời, Chúa Giêsu đưa ra hai lôgích đối nghịch. Lôgích trần gian đối nghịch với lôgích Nước Trời. Người thuộc trần gian tìm hạnh phúc nơi của cải, danh vọng, quyền lực, hưởng thụ, lạc thú, tôn vinh. Nhưng người thuộc Nước Trời được phúc khi chối từ tất cả những điều ấy. Mối phúc đầu tiên đã tóm tắt tất cả: “Phúc cho ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ”. Muốn được Nước Trời làm gia sản, phải chối từ gia sản trần gian. Nên thánh là đi ngược thói đời. Cuộc lội ngược dòng này là một cuộc chiến đấu khốc liệt được sách Khải huyền diễn tả bằng hình ảnh “giặt áo trong máu Con Chiên”. Đây là điều khó khăn. Nhưng đây là điều ta phải làm.
Nên thánh phải kết hợp với Chúa Giêsu. Giặt áo trong máu Con Chiên nghĩa là phải kết hợp với Chúa Giêsu. Chúa Giêsu xuống trần gian, sống như người trần gian. Nhưng Người chối từ vinh quang trần gian để dẫn ta vào Nước Trời. Tám Mối Phúc không phải là lời nói suông. Chính Chúa Giêsu đã sống Tám Mối Phúc khi sống nghèo khó, hiền lành, trong sạch, đau khổ, thương xót, hòa giải, bị bắt bớ và bị giết hại. Đó không phải là một cuộc sống dễ dàng. Phải chiến đấu đến đổ máu mình ra, đến mất mạng sống, mất tất cả danh dự. Tóm lại là mất hết những gì mà trần gian coi là giá trị. Ta cũng thế, muốn nên thánh phải sống như Chúa Giêsu. Phải chiến đấu từ bỏ những bả vinh hoa trần gian. Cuộc chiến đó thật khốc liệt. Cuộc chiến đó có cả mồ hôi, máu đào và nước mắt. Máu đó hòa vào máu Con Chiên sẽ rửa sạch linh hồn ta khỏi mọi vương vấn nhơ uế trần tục. Áo linh hồn ta sẽ trở nên trắng như tuyết. Khi thanh tẩy mình khỏi mọi dính bén trần gian ta mới xứng đáng được là công dân của Nước Trời. Nhưng nên thánh như thế thì được gì?
Nên thánh ta chiếm được chính Chúa. Thư 1 thánh Gioan cho ta biết một kho tàng bí mật. Ta là con Thiên Chúa. Và ta sẽ nên giống Chúa Giêsu là Con Một Yêu Dấu của Thiên Chúa. Ta được Thiên Chúa yêu thương. Ta được thừa kế gia nghiệp Nước Trời. Gia nghiệp Nước Trời là vinh quang không gì so sánh được như thánh Phaolô dạy trong thư Rôma 8, 17-18: “Vậy đã là con, thì cũng là thừa kế, mà được Thiên Chúa cho thừa kế, thì tức là đồng thừa kế với Đức Ki-tô ; vì một khi cùng chịu đau khổ với Người, chúng ta sẽ cùng được hưởng vinh quang với Người. Thật vậy, tôi nghĩ rằng : những đau khổ chúng ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang mà Thiên Chúa sẽ mặc khải nơi chúng ta”.
Được chính Thiên Chúa là được tất cả. Giầu sang, phú quí, an vui, hạnh phúc và vinh quang. Hạnh phúc đó vô cùng vô tận. Hạnh phúc đó viên mãn khiến ta chẳng còn mơ ước gì khác nữa. Đúng như lời Chúa hứa trong câu cuối của bài Tám Mối Phúc Thật: “Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao”.
Như thế ơn gọi nên thánh là một lời mời gọi vừa cao cả vừa tha thiết. Ơn gọi nên thánh cho ta thấy ta được Thiên Chúa yêu thương biết bao. Ơn gọi nên thánh cho ta thấy phẩm giá ta cao trọng biết bao. Và ơn gọi nên thánh cho ta hiểu định mệnh ta cao quí biết bao. Ta được dựng nên cho tình yêu. Ta được dựng nên để phát triển, đạt tới tầm vóc viên mãn của Chúa Kitô, “thánh thiện như Thiên Chúa”. Ta được dựng nên để hưởng hạnh phúc. Không phải thứ hạnh phúc bọt bèo và chóng qua. Nhưng là hạnh phúc tràn đầy viên mãn và vĩnh cửu. Hạnh phúc của Chúa. Hạnh phúc trong Chúa. Và hạnh phúc với Chúa.
Ôi, lạy Chúa, ơn gọi nên thánh cao cả biết bao. Sao con lại được Chúa yêu thương đến dường ấy. Sao con phàm hèn mà Chúa nâng con lên cao cả dường ấy. Ôi con người là chi, mà Chúa cần nhớ đến,
phàm nhân là gì, mà Chúa phải bận tâm ?
6 Chúa cho con người chẳng thua kém thần linh là mấy,
ban vinh quang danh dự làm mũ triều thiên,
Tv 8, 5-6
Lạy Chúa con xin tạ ơn Chúa muôn đời. Xin ban ơn giúp sức để con đủ sức dứt bỏ mọi quyến luyến trần gian. Để con hoàn thành ơn gọi nên thánh Chúa đặt nơi con. Để con được hạnh phúc muôn đời với Chúa. Họp đoàn với muôn ngàn thần thánh ca tụng Chúa muôn đời. Amen.
Thêm nhận xét